Thứ Hai, 2 tháng 1, 2023

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

ĐỂ TƯỞNG NHỚ VỀ THẦY NGUYỄN TẤN PHÚC!

ĐÒ ƠI !

Tôi vẫn còn nghe văng vẳng đâu đây tiếng gọi đò của một anh bạn quê ở Thạnh Phú…
          Đò ơi! Đò ơi, gắn liền với sông nước, gắn liền với những trái bần chua ăn vào nhắm mắt, gắn với màu đỏ quạch của con nước nổi tháng 10, của cá chốt nấu với lá me non, của những vạt dừa nước bị sóng đánh làm tách khỏi mình mẹ trôi dật vờ…

          Nước trôi, nước chảy xuôi dòng. Nơi tôi lớn lên cách xa anh bạn gọi đò hơn 100 cây số: Phía bên ni, Cù lao Ngũ Hiệp của con sông Cửa Đại, phía bên tê, Vàm Băng Cung của con sông Hàm Luông. Xa nhau thế, nhưng cái tình với dòng sông thì như một. Con sông đã nuôi lớn chúng tôi. Đã đi vào những giấc mơ, đã hằn lên những đường rãnh sâu trong ký ức tuổi thơ những tiếng nhạc lòng êm ái...
Sáng nay, trời đổi gió, những ngọn gió lạc lỏng từ vùng nội Mông mang theo cái lạnh của phương Bắc tràn về. Ngồi nhớ Trọng Toàn với tiếng gọi ‘’ đò ơi’’da diết. Ngoài trời mưa lất phất, muốn đi ra ngoài đường cũng thấy ngại…Ước gì có hắn ở đây để mình lý giải về việc dùng từ ‘’ va đập’’ khi nói về hắn… Va đập…Nếu ai đã có một lần ngồi trên những chiếc ghe/ xuồng miền sông nước, khi vào những Bến chợ quê, xung quanh toàn là ghe với ghe, xuồng với xuồng… Chen nhau tìm một chỗ đậu, nghe tiếng va chạm hai bên mạn với những âm thanh quen thuộc mới thấm thía từ va đập…Có một quy định bất thành văn của dân sông nước: Va chạm nhau ầm ầm( Cũng giống như trên bộ, xe cộ va quẹt nhau) nhưng không ai phiền ai, cũng không ai lớn tiếng với nhau. Va đập thì cứ va đập, mạnh ai cũng đều gấp gấp để chạy cho xong buổi chợ…Ngộ thiệt! đụng thiếu điều bể ghe, vẫn nhăn mặt cười trừ, mà lại cười thân thiện nữa chứ?
          Có nên không khi lấy việc nầy để suy gẫm về ‘’ cuộc đời tấp nập’’mà con người dong ruỗi mỗi khi gặp phải sự ‘’ va đập’’???
          Thế là xong! Một chuyến đò ngang nữa lại sang sông… Mọi người đã sang sông nhưng tiếng sóng vẫn còn vang mãi trong lòng người đưa tiễn. Đợt nầy, lớp có nhiều chuyện khó quên…Chuyện sáng kiến kinh nghiệm sắp xếp cho 9 người đi trên một chiếc Taxi 4 chỗ tại Phan Thiết, chuyện 1001 đêm trên bãi biển Ninh Chữ, chuyện mua những cây Bằng lăng dọc đường gió bụi…
          Trường giang, sóng sau xô sóng trước. Lúc nào cũng vậy, thế hệ sau đều có những con người góp nhặt hết cái hay của thế hệ trước làm tài sản cho riêng mình. Họ hay, họ vượt trội là tín hiệu rất mừng…Nhiều nhiều lắm... làm sao nhớ tên hết những con người đáng yêu nầy : Anh D ở Ba Tri, dân TDTT nhưng rất sâu lắng và tinh tế trong nhận xét, T BảoThạnh, nhiệt tình và bao quát, không bao giờ bỏ xác đồng đội tại chiến trường. P của Thành Phố BT, dân ở tại trường VIP của TP trăm công ngàn việc nhưng đã ‘’ làm’’ là ‘’ làm’’ tới bến... gà nòi hai hàng trơn thứ thiệt, không bao giờ ‘’ rót’’ Chân thật và kiệm lời, nhưng ai gần cũng ‘’ khoái’’Tư lệnh N.N.Đ của Nhơn Thạnh rất sành điệu, lúc nào cũng tự tin và ước đoán trước mọi tình huống. Có anh, mọi người yên tâm, con người luôn để cho người khác vui trước mình vì anh luôn tâm đắc việc ‘’ ngăn chận sự hưng phấn của người khác là một tội ác’’trẻ tuổi nhưng phong cách chỉ huy rõ nét đó chính là NNĐ. TT của Thạnh phú thì không phải nói... hơn 20 năm ở phòng GD, va đập và tiếp xúc trên giao diện rộng, Anh lúc nào cũng là thủ lĩnh của cả nhóm. Thu hút người khác về phía mình là cái lớn nhất của TT. Đò ơi ! Đò... ơi ! tiếng gọi đò trong lúc vui cũng là lời tự bạch của TT mỗi khi xong việc một cách đề huề... Bao quát, có sở trường về khâu tổ chức, luôn chu toàn mọi việc...H.T.H của Tân Thạch, con nhà nòi, tự xưng mình là nhỏ với Thầy cô nhưng cách nghĩ và việc làm thì không nhỏ. Một HT có thể nói là’’ móng vuốt’’ của CT. Khiêm cẩn, nhưng cũng khá hài hước, một chi tiết rất cần có của người chỉ huy.....Ch của Quới Sơn e dè và ngại đủ thứ, vẫn nhiệt tình và ham vui nhưng còn ngại nhiều chuyện...Cái gì cũng nhận ra được, nhưng lo không biết có xong không ? – sợ bị phiền. Anh nầy, cần cho đi chinh chiến nhiều mới rèn được... Nhiều nữa, nhớ không xiết, mấy cô rất phong cách, mổi nguời một vẻ ; N Chợ Lách, L Bình Đại, L lớp phó. Rồi thì anh Nhuận của TH, tác giả của SK 9 người trên một chiếc Taxi, trẻ, phong lưu, sành điệu, kiệm lời nhưng cái cười rất thân thiện...
          Nhớ thì nhớ nhiều, những con người đã cho tôi khá nhiều ấn tượng. Làm sao liệt kê ra đây hết...Cầu mong cho những con người thân thiết, những người trong chuyến đò ngang vừa qua sông hôm rồi gặp nhiều cơ mai trên những chặng đưởng phía trước.




Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013